watch sexy videos at nza-vids!
ThichDocTruyen.Yn.Lt
Giải Trí Mọi Lúc Mọi Nơi
* Danh ngôn:

Đừng so sánh mình với bất cứ ai trong thế giới này. Nếu bạn làm như vậy có nghĩa bạn đang sỉ nhục chính bản thân mình.

Admin

Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
Tìm kiếm

Mẹ dâm phá trinh con trai

n lắm, nhìn mặt mẹ là biết nhưng mẹ tôi không nói, chỉ im lặng.

Tôi xoa xoa lên vú mẹ, cúi xuống hôn lên bầu vú mẹ căng tròn, một tay tôi không cầm hết được. Vú mẹ hồng hồng, không nhão, không xệ…

Hồi lâu mẹ vẫn không thấy tôi chủ động dập nên mẹ ưỡn mông lên.

Tôi đành dập, nhẹ nhàng, rồi mạnh dần, nhanh dần…

Chỉ còn tiếng nhóp nhép của hai bộ phận sinh dục chạm vào nhau. Mu mẹ cao nên tiếng nhóp nhép rất to.

Hai chân mẹ vẫn để duỗi dưới giường nên mu càng nhô cao hơn. Nước nhờn ra ướt cả chim tôi, chảy xuống giường..

– Mẹ nhiều nước quá.. Vô tình tôi thốt lên

Mẹ chỉ im lặng…
Tôi cúi xuống nhìn, nườc nhờn trắng do cọ sát chảy ướt hết cả đít mẹ, đầu chim tôi cũng có chất màu trắng ấy. Cả cuộc đời tôi chưa thấy ai nhiều nước thế, dù sau này tôi quan hệ cũng khá nhiều người. Nước nhờn thấm ướt cả lôngcủa mẹ, bện lại thành từng mảng.

Tôi dập như quên hết mọi thứ xung quanh. Tôi đặt hai chân mẹ lên vai mà dập. Ở tư thế này tôi vào rất sâu, đến tử cung mẹ. Mẹ nhăn mặt khó chịu

– Tức quá con à. Thốn quá con à. Đó là câu nói đầu tiên liênquan đến quan hệ mà mẹ tôi nói.

Tôi mạc kệ, cứ dập như vũ bão…

– Con ra bên trong nhé.

– Mẹ uống thuốc từ khi bố về rồi nên con ra bên trong cũng được.

– Vậy là bố mẹ vẫn quan hệ à?

– Mẹ đề phòng vậy thôi…

Tôi xuất ào ạt trong mẹ, mẹ cảm nhận được, khép chân lại như không muốn cho một giọi tinh trùng nào ra ngoài.

Tôi đổ gục xuống người mẹ, bên dưới bướm mẹ co bóp chim tôi lien hồi…

Một lúc sau khi chim tôi nhỏ dần trong mẹ, tôi nằm vật ra giường…

Mẹ cũng mệt nên cứ nằm như vậy…

Mẹ lại hôn lên mắt tôi…. Cảm ơn…

Mẹ ngồi dậy tìm quần đi vào nhà vệ sinh, có lẽ mẹ định đi rửa chỗ ấy. Cũng phải thôi, ướt nhẹm như thế sẽ rất khó chịu, tôi nghĩ!

Tôi thấy ở trong bướm mẹ chảy ra một dòng nước đục, đặc sệt dính vào cửa mình mẹ…
Tôi nằm xuống giường mà ngủ một giấc quên trời đất. Mệt mỏi….
Tối, tôi sang phòng mẹ xem ti vi. Mẹ kêu tôi lên giường ngồi cùng mẹ. Trên bàn trang điểm có vỉ thuốc tránh thai uống dở:

– Mẹ uống thuốc chưa?

– Rồi con à…

– Mẹ con thì có thể có thai được không mẹ. Tôi ngây ngô hỏi..

– Có chứ con. Tinh trùng gặp trứng là có mà. Nhưng quan hệ cận huyết em bé sẽ bị dị tật…

– Tối nay con ngủ với mẹ nhé… Dù sao thì…

– Tối nay mẹ sang ngủ với con, mẹ không muốn ngủ giường của bố mẹ nữa, tội lỗi khi phải quan hệ cùng với chồng và con trên cùng một chiếc giường..

– Vâng.

Xem phim xong tôi bế mẹ qua phòng tôi. Trước đây tôi vẫn hay làm thế, vẫn cõng mẹ đi khắp nhà…

Nhưng nếu trước đây là cõng mẹ vì vui đùa, còn bây giờ tôi bế mẹ như người chồng bế vợ mình đi ngủ…

– Để mẹ đánh răng và thay quần áo đã, bỏ mẹ xuống…

Tôi bỏ mẹ xuống, mẹ đi đánh răng rồi vào phòng thay đồ. Mẹ vẫn như xưa, vẫn thay đồ trước mặt tôi, khác chăng là mẹ đã ngại hơn xưa, quay mông ra phía tôi chứ không như trước…

– Mẹ cứ như trước đi, dù sao con cũng thấy hết rồi mà..

– Không! Chính vì mẹ ngĩ con còn nhỏ nên mới gây hậu quả hôm nay… Con càng thấy hết mẹ càng phải thay đổi…

Tôi và mẹ về phòng tôi. Phòng tôi không có tivi nên chẳng biết làm gì, tôi tắt điện lớn, để đèn ngủ rồi hai mẹ con ôm nhau ngủ..
Ngày xưa…

Tôi đã từng nói rằng, “đôi khi người ta khóc không phải vì yếu đuối, mà là đã phải mạnh mẽ trong khoảng thời gian quá dài…”. Mẹ tôi là vậy đấy… Bà đã khóc bao nhiêu lần… không phải là vì bà yếu đuối… Những gì bà phải trải qua cho đến hôm nay đáng để tôi tự hào. Những trận đòn, những lời dị nghị, những nỗi đau bị phản bội… Tôi còn nhớ như in ngày người thứ 3 kia tìm gặp mẹ tôi khi đang mang bầu, tìm cách giải quyết. Lúc đó mẹ tôi lạnh lung, vô cảm nhưng khi người ấy đi rồi, một mình mẹ khóc… một mình…
Rồi những lời thách thức của bố tôi, những lời cay nghiệt từ bên nội… Tôi không muốn kể hết ra, mà muốn kể hết cũng không nhớ nổi, không diễn tả nổi… Mẹ đã phải chịu đau khổ trong thời gian quá dài..
Rồi chuỵên đó xảy ra, mẹ cũng đang phải đối mặt với tôi hằng ngày, đối mặt với sự thật đau long ấy…

Tôi cứ hứa, cứ hứa rồi không vượt qua, cả chuyện ấy lẫn việc học hành…

Còn nốt hôm nay là nghỉ lễ, mai tôi phải đi rồi. Tôi thương mẹ lủi thủi một mình. Đã có lúc tôi muốn đưa mẹ lên ở cùng cho có mẹ có con cho vui. Nhưng tôi biết tính mẹ, mẹ sẽ không đi đâu, còn công việc, còn nhà cửa… Còn bản thântôi cũng chưa lo được cho bản than mình nữa… Mệt mỏi…

Buổi sang, tôi ngồi xem lại cuốn album hôm qua mẹ xem. Lòng tôi như nghẹn ngào, tôi cũng muốn khóc quá… Tình yêu của mẹ dành cho tôi quá lớn…

Từng tấm ảnh là từng kỉ niệm…

Từ khi tôi lọt long, tấm ảnh đen trắng đã hoen mờ cho đến khi tôi tốt nghiệp cấp 3. Đâu đâu cũng có hình ảnh mẹ con làm tôi cảm thấy mình là người có tội…

Mẹ lại gần:

– Thời gian qua nhanh quá… Mới đó mà con đã lớn vậy rồi. Mới ngày nào mẹ còn ru con ngủ…

– Vâng. Thời gian có dừng lại đâu mẹ. Con sợ khi phải xem những tấm hình này..

– Tại sao? Mẹ ngạc nhiên.

– Vì mẹ đã dành cho con tình yêu thương quá nhiều. Vậy mà…

– Con nói gì vậy. Mẹ chỉ có mình con, con là tất cả những gì mẹ có…

– Ngày xưa hồi bé con đẹp trai nhỉ? Tôi cười chỉ vào tấm hình hồi nhỏ.

– Uhm. Ai cũng muốn bế con vì con đáng yêu lắm..

– Sau này mẹ cất tấm ảnh này đi nhé. Tôi chỉ vào tấm ảnh cởi truồng của tôi.

– Sao thế?

– Vì sau này con ngại để cho vợ con con biết con để chim thế này..

– Gớm. Chim như quả ớt thóc thế, ai mà để ý…

Mẹ vẫn thế, vẫn có chút gì đó vô tư với tôi, dù chuỵên đó đã xảy ra…

– Bây giờ khác rồi mà mẹ… hì hì…

– Khác gì? Mẹ không hiểu hỏi lại..

– Mẹ biết mà…

Mẹ hiểu ra đỏ mặt: “ Tiên sư bố anh”… Mẹ hay chửi yêu tôi như thế…

– Mai con đi rồi, hôm nay chuẩn bị ít đồ..

– Bố bao giờ về hả mẹ?

– Mẹ cũng không biết, không quan tâm. Có thể hết nghỉ lễ về qua nhà lại đi với bà kia luôn. Mẹ thoáng buồn…

Tôi chở mẹ đi chợ, cũng lâu rồi, chợ cách nhà hơn cây số, cũng gần… Mẹ ngồi xa, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện hang xóm, cô này thế này, cô kia thế kia…

Tôi vui trong lòngvì dù sao mẹ cũng đỡ hơn xưa. Có lẽ thời gian qua đi mẹ sẽ trở lại như xưa, tôi cũng cần có cs của riêng tôi nữa. Dù gì cũng không thể duy trì mối quan hệ như thế này mãi được. Dù sao…

Tôi phụ giúp mẹ nấu cơm, nhặt rau. Mẹ ngồi xuống cùng tôi nhặt rau, mẹ mặc váy nên lộ ra cả quần lót căng cứng nhô lên… Nếu trước đây tôi không để ý, mà có để ý thì cũng không suy nghĩ, còn bây gìơ… nó như hút vào mắt tôi không rời ra được…

Mẹ biết tôi nhìn gì, nghĩ gì, nhẹ nhàng khép chân lại.

– Mẹ làm ít ruốc, mai con mang đi ăn dần nhé..

– Thôi mẹ à, con sinh viên ăn gì qua loa chả được, phòng trọ đông người mang lên rồi mình ăn chẳng được bao nhiêu…

Buổi trưa lúc ăn cơm mẹ dặn dò đủ điều, tôi cũng chỉ hứa để đấy, chẳng biết thế nào, đôi khi cs không như ý…
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

Bình Luận