Rồi một cánh hoa
Sau khi chị Tư Nghĩa qua đời, cả gia đình Lợi ai nấy đều xót xa, bùi ngùi vì mất đi một người con gái xinh đẹp, đoan trang, thùy mị, khả ái và sắc nước hương trời ; nhất là thằng Út mặt nó lúc nào cũng dàu dàu, cõi lòng nó luôn trĩu nặng một nỗi buồn man mác ngày qua ngày, tháng đoạn tháng không sao thuyên giảm. Dường như nhìn vào đâu, ánh sáng hay bóng tối, nó cũng đều thấy ánh mắt chị Tư, đôi gò má cao hồng đỏ của chị, đôi môi chị đẹp tựa đóa anh đào ; đâu đây vọng về tiếng nói trong trẻo của chị, hơi thở nghẹn ngào tê tái của chị và vĩnh viễn không còn dịp nào nữa để được cận kề thân xác tuyệt vời, hấp dẫn của chị. Giả sử nếu như không tình cờ ngẫu nhiên bước vào một cuộc tình loạn luân đẹp như mộng khác thì chắc chắn 100% là nó sẽ bị suy sụp mất, không còn thiết sống trên cõi đời này nữa ; cũng may là người tình mới này dù là chỉ một lần duy nhất dâng hiến cho nó nhưng dẫu sao cũng hỗ trợ, giúp đỡ nó có thêm hy vọng sống, đơn giản là khiến nó thay đổi được bộ mặt ủ dột bằng nụ cười luôn nở trên môi. Sau khi hộ tống bố đi Sài Gòn làm thủ tục phát mãi tài sản của chị Nghĩa trở về, nó tiếp tục cái nghề chạy xe ôm cố hữu của nó bấy lâu nay khoảng nữa tháng sau thì gia đình nó đón tiếp một người bà con bên nội ; ông là vai anh chú bác ruột của bố sống ở Đà Nẵng đã lâu, ông có người con gái năm nay 25 tuổi vào trong miền Nam đã hơn ba năm nay làm thông dịch viên cho một công ty xuất nhập khẩu đóng trên địa bàn xã Mỹ Xuân. Ông dắt con gái xuống ra mắt gia đình anh họ mình sẵn dịp gửi thiệp mời dự đám cưới của chị trong vòng ba tuần nữa, chị ta lấy một anh chàng làm chuyên viên Tin học làm việc ở Biên Hòa ; hai người quen biết nhau chỉ trong vòng hai tháng nay thôi mà đã tiến tới hôn nhân thật quả là duyên tiền định. Hai ngày sau, chị cùng vị hôn phu xuống nhà Lợi chơi, hai người sau khi hầu chuyện vợ chồng chú họ liền mời chị Hoàng và Lợi đi uống café ; chính vì vậy mà nó nhớ rất rõ khuôn mặt người anh rể họ tương lai, anh ta thật là điển trai ở nét mặt xương xương và bộ ria con kiến trông có vẻ sành đời vô cùng. Anh tự giới thiệu tên là Trần Minh Hòa, ăn nói rất lịch sự và có duyên, còn xét về trình độ sống cũng như trình độ chuyên môn có lẽ không ai bằng khiến cho chị Hoàng dù đã có đến hai đứa con rồi nhưng vẫn còn chết mê chết mệt anh ta. Mọi việc cứ lặng lẽ trôi qua một cách bình thường như vậy cho đâu vào đấy, đặng nồi nào úp vung nấy nếu một ngày nọ, nó đừng mua bánh mì ăn buổi sáng…
-Chị ơi, bán ổ bánh mì 8000đ đi chị!
Chị bán bánh mì đối diện với Trung Tâm Y tế Bà Rịa nhanh nhảu làm ổ bánh mì thịt đầu, chút dưa leo và đồ chua, chan nước sốt cho chút ớt rồi bọc ngoài lại bằng một tờ giấy báo cũ rồi trao cho nó, nhận 8000đ nó đưa. Nó nổ máy xe Honda chạy tới quán café gần đó, gọi một ly café đá và giở ổ bánh mì ra ăn, nó vừa nhai ngấu nghiến vừa đọc những mẫu tin in trên tờ giấy báo gói bánh ; đây là một mảnh của một tờ báo Công An số mới gần đây thôi, mặt trước có đăng một vài tin hình sự và mặt sau là toàn văn một lệnh truy nã, nó nhẩm đọc “Trần văn Hồng, 33 tuổi, sinh quán Thanh Hóa, trú quán Long An, phạm tội hiếp dâm, cướp tài sản công dân, giết người. Đặc điểm nhận dạng : nói giọng Bắc, cánh tay phải có xăm hình con đại bàng và hàng chữ Hận đời. Ai phát hiện tội phạm xin báo về cơ quan công an gần nhất hoặc cơ quan Cảnh sát điều tra Quận III, Sài Gòn, điện thoại số 08.38963516”. Bên cạnh là bức ảnh kiểu chân dung 4×6 của tên tội phạm in thật rõ ràng, vừa mới nhìn thấy bức ảnh thì suýt chút nữa nó đã la lên “Anh Hoàng, chồng sắp cưới của chị Ngọc đây mà!”(Ngọc là tên người chị chú bác họ của nó) ; quá đỗi kinh hoàng, nó uống vội ly café đá rồi cầm mẩu báo ra mở công tắc xe chạy về phía Hòa Long quẹo qua con đường mới làm về phía Long Toàn vì nơi đây khá vắng vẻ. Lợi ngừng xe, mở mẩu báo ra xem kỹ lại bức ảnh vì nếu trông gà hóa cuốc thì nguy, càng nhìn nó càng đoan chắc không sai một chổ nào cả chính xác 100% người trong ảnh là vị hôn phu của chị Ngọc mà nó vừa mới gặp cách đây ba ngày. Trong hình, hắn có vẻ mập hơn, không có ria còn ngoài đời, hắn đã thay hình đổi dạng nhằm trốn khỏi lưới pháp luật bằng cách để bộ ria con kiến trên mép và có một nốt ruồi dưới cằm nhưng có một chổ mà căn cứ vào đó dễ dàng nhận ra hắn mà hắn lại không xóa đi đó chính là vết hình xăm con đại bàng và hàng chữ Hận đời. Vì dẫu sao cũng từng trãi qua nhiều sự vụ hình sự rồi như Tình án, Duyên nợ, Giải thoát nên nó có khá nhiều kinh nghiệm, bình tĩnh nó lấy điện thoại di động ra tìm gọi số máy chị Ngọc. Đầu dây bên kia, chị bắt máy và lắng nghe nó nói, xong rồi chị chỉ cười rồi nói là nó rãnh quá nên đặt chuyện hù giỡn với chị thôi chứ đời nào anh Hòa là tội phạm truy nã cho được. Chị cúp máy không nghe nữa, nó gọi lại thì chị khóa máy lại không nghe nữa ; thấy thái độ chị như vậy, nó không gọi nữa mà mở công tắc chạy thẳng đến trụ sở công an Thị xã Bà Rịa. Nơi này, nó có quen một anh cảnh sát trực ban tên là Quang vì đợt trước, anh là người trực tiếp thụ lý vụ án của tên Thắng (truyện Duyên nợ) ; sau khi gửi xe xong, nó đi đến văn phòng của anh Quang trình mẩu báo cho anh xem rồi nói hết những thông tin nó biết về tên tội phạm Trần văn Hồng. Anh Quang chăm chú lắng nghe, sau đó anh bảo nó chờ anh chút xíu rồi anh sang phòng chỉ huy bên cạnh xin ý kiến chỉ đạo. Do thời đại công nghệ thông tin hiện đại nên chỉ nữa tiếng đồng hồ sau, kết hợp với Công An Sài Gòn và Công An Biên Hòa, Công An Thị Xã Bà Rịa đã hoàn toàn xác minh được Trần Minh Hòa, chuyên viên Tin học Phòng Giáo dục Thành phố Biên Hòa chính là tên tội phạm hình sự đang bị truy nã Trần văn Hồng. Sợ bứt dây động rừng, anh Quang dặn Lợi không những đừng phàn nàn gì với chị họ về anh chồng sắp cưới của chị trái lại còn phải đính chính lại với chị là mình đã đặt điều nói chơi và xin lỗi chị. Một kế hoạch chu đáo nhanh chóng được vạch ra, Công an Bà Rịa kết hợp cùng bốn trinh sát Công An Quận III sẽ bắt hắn ngay tại đám cưới của hắn tại nhà hàng Mỹ Cảnh II, Thị xã Bà Rịa. Sau khi rời trụ sở Công An, nó lập tức điện goi chị Ngọc và lần này may mà chị tiếp nhận cuộc gọi của nó, đúng theo như lời dặn của anh Quang, nó xin lỗi chị vì lúc nãy nó chỉ đặt chuyện giỡn chơi mà thôi, chị cười rồi nói chẳng có gì rồi cúp máy. Chúng ta hãy ngừng lại để nói một chút về chị Ngọc nhé! Chị tên là Nguyễn Trần Quý Ngọc, người gốc Đà Nẵng chính tông, với mái tóc dài phủ xõa đến giữa lưng mềm mại, óng ả, thướt tha, đen mượt như gỗ mun và nước da trắng hồng tựa tuyết vùng Vonga, quả thật chị là một thông dịch viên hàng đầu giải nhất hoa hậu của công ty xuất nhập khẩu Sao Việt. Một khuôn mặt trái xoan nhỏ gọn với vầng trán thấp nhưng vốn đã được bù lại bằng cặp mắt to tròn, đen láy, sáng ngời, vút cong hai hàng mi sắc lẻm như dao cau sẵn sàng cứa nát trái tim của bất kỳ người đàn ông con trai nào chứ đừng nói chi riêng một mình tên Hồng ; sống mũi dọc dừa thẳng tắp vẻ quý phái, sang trọng cân đối nằm giữa hai gò má bánh bầu hơi nhô cao hai lưỡng quyền và nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn là đôi môi hình trái tim đều đặn mọng đỏ như đóa