Hành Hạ Cô Giáo Cà Mau – Truyện Sex Cực Đỉnh 2016
ì đâu. Vậy là cô bắt đầu dọn qua nhà Cường, chuyển địa điểm dạy học ở đó. Cô thấy vậy cũng tiện vì lúc này cô chủ động hơn. Bữa nào thấy tội tội thằng Dương thì buổi trưa sau khi đi học về, biểu nó ghé qua thăm cô độ vài tiếng. Xong thì cho nó đi làm phụ ba mẹ, còn cô thì xách lồn qua dạy cho thằng Cường, tiện cả đôi bề. Nhờ ông trời thương nên càng lúc đời sống tình dục của cô giáo càng thoải mái, được thằng Dương và thằng Cường thay nhau phục dịch mình. Thằng Dương khoẻ mạnh thì không nói, thằng Cường là công tử nhà giàu có vẻ yếu hơn. Lúc sau để khoả lấp cái thiết hụt về sức khoẻ, Cường bày nhiều trò chơi cho cô và cậu ta cùng chơi. Cậu ta chẳng biết mua ở đâu về một đống đồ chơi tình dục, từ mấy con cu giả, trang phục, còng tay rồi mấy bộ độ kích dục nữa. Cường biết cô thích cái trò bị đánh roi nên hay bày ra đánh cô. Cậu ta hành hạ cô vậy mà lại thích, khoái cảm nhiều hơn. Cấp độ càng lúc càng tăng nhiều hơn, lúc sau thì trói cô, bịt mắt, đành đòn cô nhiều hơn. Cường rất thông minh, cậu ta thấy không đủ sức đáp ứng nhu cầu của cô giáo mình thì sẽ nhờ người khác giúp. Nhưng rút kinh nghiệm lần trước, lần này cậu ta không manh động nữa mà phải qua ý kiến của cô giáo trước. Để chuẩn bị tâm lý cho cô, mấy bữa sau Cường hay rủ cô giáo coi phim sex. Cô giáo cậu ta chưa coi bao giờ nên mới đầu mắc cỡ lắm, về sau mới chịu hào hứng xem. Một bữa nọ, lúc hai cô trò đang trần truồng ôm nhau coi phim trong phòng, cậu ta dò hỏi cô:
– Anh thích nhất là cảnh hai nam một nữ làm tình chung… còn em… em thích cảnh nào nhất?
– Thì… thì cũng vậy!
– Sao em thích… nói thử anh nghe…
– Em thấy lạ lạ… nó… sao sao đó…
– Hi hi… nhưng mà hay mà… em có muốn thử hông… tụi mình chơi thử…
– Thôi… cái đó trong phim thôi… thử gì mà thử… kỳ thấy mồ…
– Kỳ cái gì mà kỳ… thì kỳ kỳ nó mới phê chứ!
Cường chỉ trao đổi sơ qua thôi chứ không nói thêm. Cậu ta để ý mỗi lần nói chuyện đó xong, mặc dù cô phản đối nhưng cô làm tình nhiệt tình hơn, mạnh mẽ lắm. Cường thấy vậy nên tích cực download từ trên mạng xuống nhiều phim sex khác nhau, từ Nhật, đến Hàn, đến Mỹ, đến Âu, toàn là cảnh làm tình tập thể thôi, cho cô coi ghiền luôn. Một hôm, bất chợt Cường lại hỏi:
– Hay là anh biểu thằng Miên… cùng chơi tay ba với tụi mình nha…
– Nữa… anh lại nhắc đến thằng Miên làm gì… hổm cãi nhau chưa đủ sao?
– Thì anh sợ em giận… mới hỏi em nè… sao… em thích cho nó chơi tay ba chung không?
Cô úp mặt vào ngực cậu ta im lặng thật lâu để suy nghĩ. Tình thực đã lâu cô chưa ‘gặp’ thằng Miên, cũng ‘ghiền’ hắn ta quá cỡ. Thằng này tướng tá đẹp, cao, to đen, hôi, làm tình lại ‘ác’ nữa, cô sợ lắm, sợ đến chảy cả dâm thuỷ hoài. Cô không dám nói Cường nghe bữa giờ, giờ lại bị chính cậu ta hỏi. Cô hỏi cậu ta:
– Anh cứ biểu nó chơi em hoài… không sợ em ghiền sao?
– Ha ha ha… em chẳng phải đã ghiền nó rồi sao… còn gì sợ nữa…
– Cái anh này…
Cô đấm ngực cậu ta mấy cái, mắc cỡ quay đi… Cường quay sang ôm tồn hỏi:
– Sao… vậy là thích… là chịu phải không? Anh biểu nó à nha…
– Thôi đi… em… em mắc cỡ lắm… ai lại… với cả hai người con trai lận… em ngại…
– Không sao đâu… anh biết cách làm em sướng mà… yên tâm… vậy đi… anh tính vầy… cuối tuần này rãnh anh chở em xuống chỗ đầm tôm chơi với nó nghen…
Thằng Cường cứ luyên thuyên, cô giáo không dám nói tiếng nào, không phải là hoàn toàn đồng ý nhưng hình như cô cũng chẳng quyết liệt từ chối.
Buổi sáng thứ bảy, cô Phương rời khỏi nhà đi đến điểm hẹn với thằng Cường. Lúc đi xuống cầu thang khu tập thể để đi ra ngoài, một vài thầy cô nhận ra cô, ai nấy đều khen cô khá xinh xắn trong cái áo đầm trắng đó, họ hỏi thăm cô đi đâu thì cô bẽn lẽn chỉ bảo đi với bạn rồi từ chối đi rất nhanh. Từ bé đến lớn ít khi cô mặc đầm cái kiểu nữ tính vậy để đi ra đường lắm nên cũng khá mắc cỡ. Nghe mấy anh chị đồng nghiệp khen cô cũng vui nhưng sợ họ cứ hỏi miết chẳng biết trả lời sao nên cô đành lẹ làng dong thẳng. Cô đi bộ ngang qua trường, đến chỗ ngã tư đầu đường là thằng Cường đang ngồi trên xe máy đợi. Cường thấy cô thì vồn vã chào:
– Chu choa… hôm nay em đẹp quá nha…
Cô Phương mắc cỡ nhìn quanh ra dấu cậu ta im lặng.
– Thôi… đi lẹ đi… người ta thấy bây giờ…
– Ha ha ha… làm gì em sợ dữ vậy?
– Kỳ lắm… lỡ ai nhận ra em…
Cường cười rồi lấy trong giỏ đồ ra hai món, một cái kính râm và một cái khẩu trang to bản. Cường để cho cô đeo vào rồi nói:
– Đó… thấy chưa… giờ đố ai nhận ra em đó…
Bất chợt, Cường nhìn cô một lượt lại. Hôm nay cô mặc cái áo đầm ren trắng của Cường cho. Cái áo cổ thuyền, có hai bâu áo ở hai vai, nhìn thanh khiết mà dịu dàng lắm. Cường hỏi:
– Em mặc đúng như anh dặn phải không?
Cô không đáp mà mắc cỡ đứng gật đầu. Bất ngờ Cường bước lại giật mạnh cái đầm lên, cô hoảng hồn chẳng kịp ngăn cậu ta, chỉ kịp kéo cái đầm trở lại thôi. Cô mắng:
– Anh làm gì kỳ vậy?
Cường không đáp mà nói:
– Sao em vẫn mặc… anh nói em đừng mặc quần lót mà…
– Thôi… không mặc kỳ lắm… nó trống trống sao ấy…
– Sao em lại cãi anh…?
– Đâu có… thì… thì em cũng mặc cái quần lọt khe thôi… che… che có tý xíu hà… không mặc không được anh ơi… em không quen…
Cường lúc lật cái váy lên thì đúng là chỉ thấy cái quần lọt khe tam giác tý xíu thôi, thôi kệ, dù sao lúc đầu như vậy cũng được. Cường nói:
– Thôi lỡ bữa nay thôi… bữa sau anh dặn không mặc là không được mặc nghe chưa…
– Được rồi… thôi đi đi… đứng đây hoài người ta để ý nữa…
Vậy là cô leo lên xe cho cậu ta đèo đi. Nhìn cả hai nói chuyện, rồi kiểu cách ứng xử với nhau đố ai nhận ra được bình thường trên lớp họ là cô giáo và học sinh. Cô không hiểu nữa, trên lớp thì cô có quyền, còn bình thường thằng Cường nói sao cô như bị ma quỷ xiu khiến vậy, phải nghe theo cậu ta nhất nhất. Cậu ta có là gì của cô đâu mà cô sợ như vậy. Đến nỗi chuyện cô quan hệ với thằng Dương cũng lén lén lút lút dấu cậu ta, như kiểu… như kiểu vụng trộm vợ dấu chồng vậy, thiệt sự là oái oăm hết sức. Xe chạy một đoạn thì ra khỏi thị trấn đông đúc, lúc này cô Phương mới an tâm hoàn toàn, ôm eo thằng Cường tình tứ. Cô thủ thỉ:
– Mình… mình đi ra đó thiệt hả anh?
– Ha ha… chứ sao nữa… em sợ àh…
– Hay là thôi đi… em… em thấy nó sao sao ấy…
– Thôi là thôi làm sao… đã nói hết rồi… em đừng nghĩ lung tung nữa. Bữa nay đi chơi cho đã… chơi cho vui đi…
Cường chở cô xuống dưới các xã. Trên đường cậu tỏ ra rành rẽ, giới thiệu cho cô rất nhiều về Miệt Thứ. Trên lớp học hành không ra gì chứ chuyện ở Miệt Thứ cái gì Cường cũng biết. Cậu ta nói cho Phương nghe cách lý giải tên gọi nè, các con sông… rồi lúc đi ngang qua mấy đầm nuôi tôm, cậu còn nói cái nghề này phải làm sao. Cô khen Cường hiểu biết. Cậu ta bảo cậu ta chán học hành lắm, thích theo ba đi làm ăn thôi mà ba c
– Anh thích nhất là cảnh hai nam một nữ làm tình chung… còn em… em thích cảnh nào nhất?
– Thì… thì cũng vậy!
– Sao em thích… nói thử anh nghe…
– Em thấy lạ lạ… nó… sao sao đó…
– Hi hi… nhưng mà hay mà… em có muốn thử hông… tụi mình chơi thử…
– Thôi… cái đó trong phim thôi… thử gì mà thử… kỳ thấy mồ…
– Kỳ cái gì mà kỳ… thì kỳ kỳ nó mới phê chứ!
Cường chỉ trao đổi sơ qua thôi chứ không nói thêm. Cậu ta để ý mỗi lần nói chuyện đó xong, mặc dù cô phản đối nhưng cô làm tình nhiệt tình hơn, mạnh mẽ lắm. Cường thấy vậy nên tích cực download từ trên mạng xuống nhiều phim sex khác nhau, từ Nhật, đến Hàn, đến Mỹ, đến Âu, toàn là cảnh làm tình tập thể thôi, cho cô coi ghiền luôn. Một hôm, bất chợt Cường lại hỏi:
– Hay là anh biểu thằng Miên… cùng chơi tay ba với tụi mình nha…
– Nữa… anh lại nhắc đến thằng Miên làm gì… hổm cãi nhau chưa đủ sao?
– Thì anh sợ em giận… mới hỏi em nè… sao… em thích cho nó chơi tay ba chung không?
Cô úp mặt vào ngực cậu ta im lặng thật lâu để suy nghĩ. Tình thực đã lâu cô chưa ‘gặp’ thằng Miên, cũng ‘ghiền’ hắn ta quá cỡ. Thằng này tướng tá đẹp, cao, to đen, hôi, làm tình lại ‘ác’ nữa, cô sợ lắm, sợ đến chảy cả dâm thuỷ hoài. Cô không dám nói Cường nghe bữa giờ, giờ lại bị chính cậu ta hỏi. Cô hỏi cậu ta:
– Anh cứ biểu nó chơi em hoài… không sợ em ghiền sao?
– Ha ha ha… em chẳng phải đã ghiền nó rồi sao… còn gì sợ nữa…
– Cái anh này…
Cô đấm ngực cậu ta mấy cái, mắc cỡ quay đi… Cường quay sang ôm tồn hỏi:
– Sao… vậy là thích… là chịu phải không? Anh biểu nó à nha…
– Thôi đi… em… em mắc cỡ lắm… ai lại… với cả hai người con trai lận… em ngại…
– Không sao đâu… anh biết cách làm em sướng mà… yên tâm… vậy đi… anh tính vầy… cuối tuần này rãnh anh chở em xuống chỗ đầm tôm chơi với nó nghen…
Thằng Cường cứ luyên thuyên, cô giáo không dám nói tiếng nào, không phải là hoàn toàn đồng ý nhưng hình như cô cũng chẳng quyết liệt từ chối.
Buổi sáng thứ bảy, cô Phương rời khỏi nhà đi đến điểm hẹn với thằng Cường. Lúc đi xuống cầu thang khu tập thể để đi ra ngoài, một vài thầy cô nhận ra cô, ai nấy đều khen cô khá xinh xắn trong cái áo đầm trắng đó, họ hỏi thăm cô đi đâu thì cô bẽn lẽn chỉ bảo đi với bạn rồi từ chối đi rất nhanh. Từ bé đến lớn ít khi cô mặc đầm cái kiểu nữ tính vậy để đi ra đường lắm nên cũng khá mắc cỡ. Nghe mấy anh chị đồng nghiệp khen cô cũng vui nhưng sợ họ cứ hỏi miết chẳng biết trả lời sao nên cô đành lẹ làng dong thẳng. Cô đi bộ ngang qua trường, đến chỗ ngã tư đầu đường là thằng Cường đang ngồi trên xe máy đợi. Cường thấy cô thì vồn vã chào:
– Chu choa… hôm nay em đẹp quá nha…
Cô Phương mắc cỡ nhìn quanh ra dấu cậu ta im lặng.
– Thôi… đi lẹ đi… người ta thấy bây giờ…
– Ha ha ha… làm gì em sợ dữ vậy?
– Kỳ lắm… lỡ ai nhận ra em…
Cường cười rồi lấy trong giỏ đồ ra hai món, một cái kính râm và một cái khẩu trang to bản. Cường để cho cô đeo vào rồi nói:
– Đó… thấy chưa… giờ đố ai nhận ra em đó…
Bất chợt, Cường nhìn cô một lượt lại. Hôm nay cô mặc cái áo đầm ren trắng của Cường cho. Cái áo cổ thuyền, có hai bâu áo ở hai vai, nhìn thanh khiết mà dịu dàng lắm. Cường hỏi:
– Em mặc đúng như anh dặn phải không?
Cô không đáp mà mắc cỡ đứng gật đầu. Bất ngờ Cường bước lại giật mạnh cái đầm lên, cô hoảng hồn chẳng kịp ngăn cậu ta, chỉ kịp kéo cái đầm trở lại thôi. Cô mắng:
– Anh làm gì kỳ vậy?
Cường không đáp mà nói:
– Sao em vẫn mặc… anh nói em đừng mặc quần lót mà…
– Thôi… không mặc kỳ lắm… nó trống trống sao ấy…
– Sao em lại cãi anh…?
– Đâu có… thì… thì em cũng mặc cái quần lọt khe thôi… che… che có tý xíu hà… không mặc không được anh ơi… em không quen…
Cường lúc lật cái váy lên thì đúng là chỉ thấy cái quần lọt khe tam giác tý xíu thôi, thôi kệ, dù sao lúc đầu như vậy cũng được. Cường nói:
– Thôi lỡ bữa nay thôi… bữa sau anh dặn không mặc là không được mặc nghe chưa…
– Được rồi… thôi đi đi… đứng đây hoài người ta để ý nữa…
Vậy là cô leo lên xe cho cậu ta đèo đi. Nhìn cả hai nói chuyện, rồi kiểu cách ứng xử với nhau đố ai nhận ra được bình thường trên lớp họ là cô giáo và học sinh. Cô không hiểu nữa, trên lớp thì cô có quyền, còn bình thường thằng Cường nói sao cô như bị ma quỷ xiu khiến vậy, phải nghe theo cậu ta nhất nhất. Cậu ta có là gì của cô đâu mà cô sợ như vậy. Đến nỗi chuyện cô quan hệ với thằng Dương cũng lén lén lút lút dấu cậu ta, như kiểu… như kiểu vụng trộm vợ dấu chồng vậy, thiệt sự là oái oăm hết sức. Xe chạy một đoạn thì ra khỏi thị trấn đông đúc, lúc này cô Phương mới an tâm hoàn toàn, ôm eo thằng Cường tình tứ. Cô thủ thỉ:
– Mình… mình đi ra đó thiệt hả anh?
– Ha ha… chứ sao nữa… em sợ àh…
– Hay là thôi đi… em… em thấy nó sao sao ấy…
– Thôi là thôi làm sao… đã nói hết rồi… em đừng nghĩ lung tung nữa. Bữa nay đi chơi cho đã… chơi cho vui đi…
Cường chở cô xuống dưới các xã. Trên đường cậu tỏ ra rành rẽ, giới thiệu cho cô rất nhiều về Miệt Thứ. Trên lớp học hành không ra gì chứ chuyện ở Miệt Thứ cái gì Cường cũng biết. Cậu ta nói cho Phương nghe cách lý giải tên gọi nè, các con sông… rồi lúc đi ngang qua mấy đầm nuôi tôm, cậu còn nói cái nghề này phải làm sao. Cô khen Cường hiểu biết. Cậu ta bảo cậu ta chán học hành lắm, thích theo ba đi làm ăn thôi mà ba c