watch sexy videos at nza-vids!
ThichDocTruyen.Yn.Lt
Giải Trí Mọi Lúc Mọi Nơi
* Danh ngôn:

Đừng so sánh mình với bất cứ ai trong thế giới này. Nếu bạn làm như vậy có nghĩa bạn đang sỉ nhục chính bản thân mình.

Admin

Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
Tìm kiếm

Nhiều vợ địt sướng vãi chim

ó là một cuộc chơi chóng đến, chóng tàn, nhưng người đàn bà mộc mạc đó đã làm tôi rung động một cách không ngờ.
Đến phi trường Liên Khương, tôi chỉ cần lấy chiếc xe ôm chạy 5 phút là đã đến trước trang trại của anh Phong.
Tôi nao nao trong lòng khi bước vào sân nhà. Thấy bóng dáng người, chị Hiền ngạc nhiên chạy ra xem. Vì tôi đứng trong vùng có ánh sáng choá phía sau nên chi không thấy rõ mặt tôi, chị hỏi :

– Dạ thưa ông …

Cùng lúc chị nhận ra tôi ! Gương mặt chị đỏ bừng lên, chị ấp úng :

– Mình … mình đó phải không ?

Tiếng « Mình » bộc phát tự nhiên từ miệng chị làm tôi cảm động. Tôi dang hai tay ra, vừa đúng lúc chị ngã nhào vào vòng tay của tôi, chị không cầm được tiếng khóc vui mừng.

Tôi vỗ về chị rồi bắt chước chị mà nói :

– Mình gặp tôi có vui không sao mà khóc như đưa đám ma vậy ?

Chị vội vàng đưa vạt áo lên để chùi nước mắt đang ràn rụa. Chị đưa tay ra nắm bóp hai tay tôi mà hỏi :

– Em có mơ không đây. Mình đó phải không ?

Tôi cười :

– Thì là tôi chứ là ai ? Bộ không nhận ra tôi hay sao ?

Chị gục đầu vào vai tôi, vụng về nói :

– Em nhớ Mình muốn chết.
Tôi cảm động nghe người tình nói lên một câu đầy thâm tình như vậy. Tôi bồng chị lên hấp tấp đi vào phòng ngủ. Cả hai như không còn biết Trời Đất gì nữa, chúng tôi nhanh chóng quăng quần áo ra tứ phía. Tôi leo lên người nàng rồi hối hả đút cặc vào người nàng.
Chúng tôi làm tình như hai người điên, tôi không ngớt hôn lên gương mặt rạng rỡ của nàng, trong khi nàng cứ kêu tên tôi rối rít. Trước khi đạt đến đỉnh cao, nàng còn đủ sức để thều thào :

– Không phải đèn đỏ …
Khi chúng tôi xuất khí thì thật là tuyệt vời, hai thân thể rung động cùng chung một nhịp, hai dòng khí hoà chung với nhau, hai bộ phận âm và dương quyện chặt vào nhau, tôi hái trong miệng chị Hiền những âm thanh của sướng khoái tột đỉnh … Tôi có cảm tưởng đây là lần đầu tiên tôi làm tình, cảm giác hạnh phúc lan toả trong từng tế bào trong cơ thể tôi …
Khi tất cả trở lại vị trí ban đầu thì chị chợt chãy nước mắt khóc … càng lúc chị càng khóc mùi mẩn …tôi chỉ biết ôm chị mà vuốt ve …khi những cảm xúc đã vơi rồi thì chị quẹt nước mắt mà nhìn tôi cười ngượng ngùng :

– Em xin lỗi Mình … em khóc vì chưa bao giờ em được hạnh phúc như bây giờ.
Tôi cảm động ôm chị mà hôn nhẹ nhàng lên mí mắt ước nhèm của chị :

– Mấy hôm nay, tôi nhớ Mình thiệt nhiều. Trước khi về lại Pháp, tôi thèm được gặp lại Mình lần cuối nên tôi mua đại cái giấy máy bay lên đây tìm Mình.
Chị Hiền âu yếm vuốt tóc tôi :

– Mình vất vả quá. Nghe Mình nói mà em thấy thương Mình vô cùng. Em thật có phước lắm mới được Mình thương nhớ em như vậy ! Phần em thì từ hôm được Mình chiếu cố đến nây, không lúc nào mà em không nhớ đến Mình. Sáng cũng nhớ, trưa cũng nhớ rồi chiều tối đi ngủ cũng nhớ đến Mình.
Nghe chị nói mà lòng tôi cảm thấy thật khoang khoái, sung sướng tràn đầy.

Con cặc trong lồn chị lại rục rịch cương lên lại, như muốn lâm trận một lần nữa.

Tôi nói nhỏ vào tai chị :

– Mình, thằng nhỏ lại thèm được đụ nữa đó, làm sao bây giờ ?

Chị đỏ bừng mặt :

– Mình thật là con quỷ dâm đãng …

– Nếu có thể, tôi thèm được để con cu trong người Mình suốt cả ngày.

Chị cười nhỏ :

– Cả ngày sao ? không ăn, không uống, không đi vệ sinh sao ? Mình thật không giống ai, chưa thấy ai khùng như Mình !

– Ừ tui khùng như vậy đó, tui thèm đụ Mình suốt ngày.

Mắt chị lông lanh, chị đưa hai tay ôm xiết lưng của tôi :

– Vậy thì Mình … đụ em đi, em chờ Mình nè …
Bị « bỏ hoang » từ hơn mười năm nay, bây giờ chị khám phá lại tình dục và cả tình yêu dưới một khía cạnh thật sự huy hoàng và sáng lạng. Chị sung sướng như đứa trẻ. Chị bị choáng ngợp trong cái hạnh phúc bất ngờ đó. Chỉ trong một thời gian thật ngắn mà chị đã lột xác hoàn toàn : từ một người đàn bà nhạt nhoà, không ai thèm quan tâm, chị trở nên một người đàn bà đầy tự tin, biết toả ra nét duyên dáng riêng biệt cho mình.
Làm tình xong, tôi đề nghị dẫn chị đi ăn trưa. Tôi biểu chị phải ăn bận thật chu đáo và chị sung sướng nghe theo lời tôi. Tôi còn trang điểm, phấn son cho chị : hồi nào giờ tôi vẫn thích trang điểm cho Maria và tôi tìm ra một số mỹ phẩm mà vợ anh Phong để lại trong trang trại. Chị Hiền không quen những thao tác đó nên tôi tận tình chỉ dẫn cho chị.
Khi xong rồi thì tôi kéo chị đến trước một tấm gương lớn. Chị ngạc nhiên thích thú khi nhìn thấy mình cũng không thua kém ai. Thật ra thì chị cũng như là một cái hoa dại, nếu biết tôn vinh nó, chăm sóc nó, đặt nó trong một khung cảnh thích hợp thì cái hoa dại sẽ phát huy được tất cả vẻ đẹp của nó.
Tôi hảnh diện dẫn chị vào nhà hàng lớn bên cạnh phi trường Liên Khương. Chị không quen đi với một người đàn ông nắm tay mình nên chị có vẻ mắc cỡ.
Khi người tiếp viên chạy đến đón chào chúng tôi thì tôi cười :

– Em lấy cho vợ chồng của chú một bàn 2 người.

Tôi liếc nhìn sang chị Hiền và thấy chị đỏ mặt hây hây, nhưng rõ ràng là chị hảnh diện vô cùng.

Ngồi vào bàn, chị hạ thấp giọng, ngượng ngập nói :

– Sao Mình lại nói vậy ? em mắc cỡ quá chừng.

– Đó là sự thật chứ ! đối với tôi, chỉ có hiện tại là quan trọng nhất. Mà trong giờ phút này, tôi xem Mình là vợ của tôi. Bộ Mình không chịu


chịu sao ?
Câu nói của tôi làm chị cảm động ứa nước mắt. Chị lau vội giọt nước mắt mà nói nhỏ :

– Em sung sướng và tự hào được làm vợ của mình … dù chỉ trong hiện tại, dù chì trong khoảng khắc …

Chị rụt rè đưa tay nắm tay tôi :

– Mình, thiệt hà Mình ? Mình coi em như là vợ của Mình hả ?

Chưa bao giờ tôi thấy chị đẹp như lúc đó. Tự nhiên tôi bị chấn động, choáng váng một cách mảnh liệt không ngờ.
Ăn trưa xong, chị ngượng ngập hỏi tôi :

– Bây giờ … Mình có định đi lên Đà Lạt hay không ?

– Ủa ? tại sao tôi phải đi lên đó, làm gì ?

Chị cúi đầu, nói nhỏ :

– Thì … thì Mình có cần đi thăm … cô Tâm hay không ?

Tôi cười dòn đưa tay ra nắm tay chị :

– Bây giờ tôi chỉ thèm về nhà, ôm Mình ngủ trưa. Chịu không ?

Mắt chị sáng lên, Chị cũng cười theo :

– Em mừng lắm nếu Mình không đi Đà Lạt, được Mình ôm em ngủ trưa, em thích lắm !

Nhìn chị vui ríu rít mà tôi bâng khuâng : hình ảnh Chị Tâm lởn vởn trong đầu tôi làm tôi càng phân vân. Không hiểu sao, trước khi trở về Pháp, người tôi thèm gặp lại là chị Hiền chứ không phải Chị Tâm. Tôi hoang mang bối rối.
Được ôm chị Hiền ngủ trưa giúp tôi quên đi những suy nghĩ viễn vong. Vừa thức dậy thì tôi lại thấy chị đang ngồi trên giường nhìn tôi ngủ. Chị đã chạy đi mua cho tôi một ly nước mía mát rượi ! chị chăm lo cho tôi từng ly từng tí :

– Nước mía ngon không Mình ?

Tôi đưa tay ra nắm lấy tay chị mà mỉm cười gật đầu để chị an tâm. Chị lại nói :

– Chỉ còn chút thời giờ trước khi Mình ra sân bay, Mình còn muốn gì nữa không, em làm cho Mình.

Tôi nhíu lông mày suy nghĩ rồi cười hì hì :

– Có một chuyện tôi đang thèm, không biết Mình làm
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

Bình Luận