Mẹ với con trai hoan lạc
i cho dài ra. Tôi vừa nhột vừa bị kích thích nên đầu vú sưng xỉa lên rột rạo.
Anh hôn, hít, cắn nhay làm hai chỏm áo nịt ướt đẫm, tay anh vân vê càng làm cho hai vú tôi căng rền nhọn lễu. Anh ư ư trong miệng dọa đẫm : phải cắn cho vú mẹ mày đứt toáng núm ra mới ưng. Tôi biết anh nói chơi thôi nên chẳng ganh đua đôi co gì hết.
Anh mút khan đều đặn mỗi đầu vú, hít hà rồi lòn tay hất tung hai lúp ra. Tôi nhăn nhó rị anh lại : mò ra phía sau mở khóa, đừng làm rách áo lót em. Anh xấn xổ không nghe, tôi phải tự kiễng lưng lên mà giúp anh bật tung cái khóa cho anh thảnh thơi nghịch ngợm.
Anh bóp phì phọp cả hai vú, nhấn mạnh ngón tay nặn cho lòi cái đầu vú ra rồi lắc như lắc chuông. Anh thích thú khi thấy hai đầu vú rung rinh như lúa ngả. Anh thè lưỡi liếm tròn tròn, vẽ những đường nước bọt bóng nhẫy lên quầng vú tôi.
Anh nhồi miệng vào từng cái vú, cắn nhay và lôi các núm vú ra. Tôi thấy chúng cấn cái như bị ai nhét hòn cuội vào đó. Anh bú rột roạt, mút lom lem và khen như con khen mẹ. Tôi nhắc chừng cầm canh : anh dày vò làm hỏng hết điểm trang của em rồi, làm sao em còn dám ra ngoài.
Anh lằng nhằng gạ : thì ở nhà với anh có sao. Tôi ráo hoảnh kể tội anh : xúi em một hai cũng phải đi là chính anh, giờ lại lần khân rủ rê em ở nhà cũng chính là anh, sao rắc rối thế. Anh ì ọp xin lỗi, nhưng vẫn năn nỉ : em phải đi chứ, nhưng cho anh ngậm tí nữa rồi đi cũng kịp.
Tôi đến nản trò quấy rối của anh, nhưng đã ưng làm vợ anh thì còn chạy đâu cho khỏi nắng. Tôi đấu dịu : ngoan để em đi, rồi tối về em thưởng. Mắt anh sáng rực lên hùa vào : thật nhé, anh chờ.
Nói xong, anh ngưng các hành động ngay. Anh hấp tấp úp cái lúp lên hai vú và hối : em đi nhanh rồi về. Tôi bùng nhùng cài lại nịt vú, khuy áo và nhăn nhó vì phải tô phết làm đẹp lại. Anh nằm lườn khươn ra đó nhìn tôi bận rộn lo toan.
Chưa bao giờ tôi thấy vẻ hí hửng nơi con như thế. Mặt nó sáng rực lên, mắt hấp háy, môi phụng phịu kêu dài nhằng : Mẹ. Tôi chìa thẳng hai cánh tay ra phía cu cậu, ấm nhà tôi sà ngay vào. Không như bố nó khi vòi vĩnh, nó ôm choàng sau lưng tôi, húc mặt mũi vào cái áo cánh lụa Hà Đông, xục xạo nơi cái yếm đăng ten.
Nó lằng nhằng chuồi chuồi chót mũi lên những mắt ren rột rột, hít hà ngửi mùi thơm của da thịt mẹ. Nó kéo xộc xệch cái khoảng hở của áo cánh, làm vò nhăn nhíu chất lụa mềm, ý hẳn cu cậu muốn khám phá chỗ rãnh sâu chia hai bầu vú tôi.
Nửa thương con, nửa phân vân chỉ sợ bày têu nó đâm quen, cứ đòi hỏi mẹ cho quậy, nên tôi ngây ra thử xem Cún hoạt động thế nào. Chỉ nghe con da diết gọi : mẹ, con yêu mẹ, và ngước lên nhìn tôi van vỉ. Sao mà lúc nào tôi cũng bắt gặp hình bóng anh nơi nhóc thế không biết.
Tôi đùa hỏi bắt nọn : thì mẹ cho mày ngửi ti rồi, còn muốn đòi xin gì nữa. Nhóc vẫn nhèo nhẹo nỉ non : nhưng mà cái áo cánh vướng víu quá, con có xơ múi gì được đâu. Tôi ngần ngừ một chặp, thở dài ra và mắng cho có lệ : đúng là cha con giống tính nhau, được voi lại đòi tiên.
Nói vậy nhưng tôi cũng luồn tay mở các hạt nút áo cánh ra mà nhứ : này đây cậu ấm xục cho nhanh để mẹ còn đi. Cậu chủ vội đẩy ngay vạt áo ra và cà cà đầu mũi, vành tai, làn da má tầy huầy lên cặp vú, bên ngoài cái áo nịt.
Vốn chất lụa mỏng viền đăng ten nên dễ ọp ẹp khi có người đụng đến, phương chi thằng con vốn háu ăn làm tôi cũng bấn cả lên. Lúc thì đầu mũi nó cù cù nhột nhạt, lúc cái vành tai khượi khượi làm xô lệch cả hai cái lúp muốn xổ tuột ra.
Tôi lợn cợn thấy von vón ở hai bầu vú như muốn rắn đanh lại. Tôi còn đang lờ mờ nhắm mắt nghiệm thử xem ra sao thì thấy đường rãnh giữa hai tảng ngực bị xâm phạm rõ rệt. Cậu ấm đang tỉ tê rúc vào cái nơi mềm mềm và muốn xây tổ kén trong đó.
Tôi nghe tiếng con õng ẹo nhắc lại : mẹ, con yêu mẹ vô vàn. Tôi đâm cáu gắt : biết rồi, nhèo nhẹo mãi, điên cái đầu. Cậu ấm sụt sịt tức tưởi, nhưng vẫn rúc rúc vào cái yếm tìm tí hơi. Tôi nhão cả người vì nhận thấy hành động của con giống anh ấy.
Có một lúc tôi không nghĩ nó là thằng Cún nhà tôi mà chính là anh đang hiện diện. Thế nên, tôi lững thững nghiêng một bên người mò mở cái khóa ở sau lưng. Thằng nhóc ồ lên một tiếng thán phục và hai tay rưng rưng bợ lấy đôi vú tôi ấp ngay mũi vào. Tôi nghe nó hít sâu hít đậm và thở phào ra như người vừa rít xong điếu thuốc lào buổi sáng sớm.
Nó trầm trồ : mẹ thơm thật, vú mẹ vừa nhũn, vừa sực nức mùi hương. Con cũng phải mê, đừng nói chi các bác người lớn. Tôi nạt nó : vớ vẩn, tại mày là con nên mẹ mới cho mày vầy vọc, chứ thiên hạ (tôi kéo dài giọng ra)… còn lâu.
Thế mà thằng bé vẫn gạ : mẹ nghe con, mẹ đi bước nữa đi, ở vậy uổng phí cả cuộc đời. Tôi trợn mắt nhìn nó hỏi đon đả : mày không sợ mẹ đi lấy chồng rồi mày bị hất ra đường sao. Nó ron rỏn trả lời tôi : ai chịu điều kiện cho con ở chung thì con mới để mẹ cưới, còn không thì con giữ chặt làm của riêng.
Tôi bật cười về lối lý luận cà chớn của nó. Nghĩ bụng tôi mà muốn thì có giời may ra mới cản được. Tuy vậy tôi vẫn thúc : mày cà kê dê ngỗng hết cả ngày giờ, muốn gì thì thực hiện đại đi, cho mẹ khỏi sốt ruột. Tôi thấy con xòe rộng hai bàn tay ra như lá sen, ôm bưng lấy hai vú lắc sóng sánh như đong mớ sương sa, rồi hôn chụt chụt từng cái.
Cái thằng bé choắt mà điện mạnh vô chừng. Nó vừa chạm sơ sơ thì hai đầu vú đã cương lên, chĩa thẳng ra trước. Cái núm vốn bé như hạt lựu, giờ nở trương thành hạt đậu ván. Thằng bé khảy khảy, hai núm bật bật như cao su. Nó chắc lưỡi reo như con nít : hay thật mới đây nó lịt lịt, khoét lõm vào như bị xẻ thành đường, vậy mà con vừa búng búng nó đã lồi hẳn ra và chĩa chĩa coi rất thích.
Tôi chấn chỉnh con : mày ngu như chó, vú ai chả vậy, có hơi tay người khác phái là nó cương lên thôi. Và để con hiểu thêm, tôi ví von ra cái điều kinh nghiệm : thì mày thử ví với hoa mắc cỡ cũng vậy, nó đang nở phình mà có ai chạm là nó cụp lại, đó là lẽ tự nhiên.
Nào dè Cún ta cười hích hích trêu ghẹo tôi : mẹ nói trật bản lề rồi, ừ thì hoa trinh nữ ai đụng vào nó sẽ cụp, nhưng vú mẹ đang nhăn nheo, mềm xèo mà con sờ vào nó lại nở bung ra là tại làm sao. Tôi đối đế nên mắng át : thế mày tính cù nhầy với mẹ thì để tao cất dẹp cho hết nói ba xàm ba đế.
Cún vội xun xoe lấy lòng : con đùa tí mà mẹ cũng bốc, mẹ dễ giận thật. Con cái mà mẹ cứ chấp nê như người ngoài. Hai bàn tay con túm vò cái xú cà cà lên khắp vú tôi. Mớ ren thêu vốn nhẹ song bị chà lâu cũng truyền được cảm ứng làm hai bầu vú tôi hổn hển như người thở dốc.
Cún lau li làm vệ sinh cho mẹ, bàn tay nó đưa tới đưa lui, những mắt ren xóc vào quầng, vào núm làm bật văng mớ vẩy bám ở những nơi nhạy cảm đó. Tôi lao chao cả người, bầu ngực rền rền như đường cày, đường bừa ở ruộng.
Tôi xuýt xoa khe khẽ, Cún càng chà mạnh tay hơn. Cái vòng kim loại niềng nơi cái xú để tôn vẻ đứng của cặp vú cọ quẹt làm vùng ngực tôi bị chà sát như người chùi lư đồng ngày Tết. Tôi nhắm tịt mắt lại hưởng thụ, nghe âm thanh ngấm ngầm của khoái lạc chùn i ỉ vào các tế bào bên trong.
Tôi phải ưỡn ngực ra cho đỡ tức. Thằng Cún nhìn bầu vú tôi nở trọn ven thì để hở một khoảnh lụa ren ra mà bặp bặp mút cái núm vú lều phều. Tôi nghe buốt làm sao và cái sướng chạy tê tê luồn luồn sâu khiến tay chân
Anh hôn, hít, cắn nhay làm hai chỏm áo nịt ướt đẫm, tay anh vân vê càng làm cho hai vú tôi căng rền nhọn lễu. Anh ư ư trong miệng dọa đẫm : phải cắn cho vú mẹ mày đứt toáng núm ra mới ưng. Tôi biết anh nói chơi thôi nên chẳng ganh đua đôi co gì hết.
Anh mút khan đều đặn mỗi đầu vú, hít hà rồi lòn tay hất tung hai lúp ra. Tôi nhăn nhó rị anh lại : mò ra phía sau mở khóa, đừng làm rách áo lót em. Anh xấn xổ không nghe, tôi phải tự kiễng lưng lên mà giúp anh bật tung cái khóa cho anh thảnh thơi nghịch ngợm.
Anh bóp phì phọp cả hai vú, nhấn mạnh ngón tay nặn cho lòi cái đầu vú ra rồi lắc như lắc chuông. Anh thích thú khi thấy hai đầu vú rung rinh như lúa ngả. Anh thè lưỡi liếm tròn tròn, vẽ những đường nước bọt bóng nhẫy lên quầng vú tôi.
Anh nhồi miệng vào từng cái vú, cắn nhay và lôi các núm vú ra. Tôi thấy chúng cấn cái như bị ai nhét hòn cuội vào đó. Anh bú rột roạt, mút lom lem và khen như con khen mẹ. Tôi nhắc chừng cầm canh : anh dày vò làm hỏng hết điểm trang của em rồi, làm sao em còn dám ra ngoài.
Anh lằng nhằng gạ : thì ở nhà với anh có sao. Tôi ráo hoảnh kể tội anh : xúi em một hai cũng phải đi là chính anh, giờ lại lần khân rủ rê em ở nhà cũng chính là anh, sao rắc rối thế. Anh ì ọp xin lỗi, nhưng vẫn năn nỉ : em phải đi chứ, nhưng cho anh ngậm tí nữa rồi đi cũng kịp.
Tôi đến nản trò quấy rối của anh, nhưng đã ưng làm vợ anh thì còn chạy đâu cho khỏi nắng. Tôi đấu dịu : ngoan để em đi, rồi tối về em thưởng. Mắt anh sáng rực lên hùa vào : thật nhé, anh chờ.
Nói xong, anh ngưng các hành động ngay. Anh hấp tấp úp cái lúp lên hai vú và hối : em đi nhanh rồi về. Tôi bùng nhùng cài lại nịt vú, khuy áo và nhăn nhó vì phải tô phết làm đẹp lại. Anh nằm lườn khươn ra đó nhìn tôi bận rộn lo toan.
Chưa bao giờ tôi thấy vẻ hí hửng nơi con như thế. Mặt nó sáng rực lên, mắt hấp háy, môi phụng phịu kêu dài nhằng : Mẹ. Tôi chìa thẳng hai cánh tay ra phía cu cậu, ấm nhà tôi sà ngay vào. Không như bố nó khi vòi vĩnh, nó ôm choàng sau lưng tôi, húc mặt mũi vào cái áo cánh lụa Hà Đông, xục xạo nơi cái yếm đăng ten.
Nó lằng nhằng chuồi chuồi chót mũi lên những mắt ren rột rột, hít hà ngửi mùi thơm của da thịt mẹ. Nó kéo xộc xệch cái khoảng hở của áo cánh, làm vò nhăn nhíu chất lụa mềm, ý hẳn cu cậu muốn khám phá chỗ rãnh sâu chia hai bầu vú tôi.
Nửa thương con, nửa phân vân chỉ sợ bày têu nó đâm quen, cứ đòi hỏi mẹ cho quậy, nên tôi ngây ra thử xem Cún hoạt động thế nào. Chỉ nghe con da diết gọi : mẹ, con yêu mẹ, và ngước lên nhìn tôi van vỉ. Sao mà lúc nào tôi cũng bắt gặp hình bóng anh nơi nhóc thế không biết.
Tôi đùa hỏi bắt nọn : thì mẹ cho mày ngửi ti rồi, còn muốn đòi xin gì nữa. Nhóc vẫn nhèo nhẹo nỉ non : nhưng mà cái áo cánh vướng víu quá, con có xơ múi gì được đâu. Tôi ngần ngừ một chặp, thở dài ra và mắng cho có lệ : đúng là cha con giống tính nhau, được voi lại đòi tiên.
Nói vậy nhưng tôi cũng luồn tay mở các hạt nút áo cánh ra mà nhứ : này đây cậu ấm xục cho nhanh để mẹ còn đi. Cậu chủ vội đẩy ngay vạt áo ra và cà cà đầu mũi, vành tai, làn da má tầy huầy lên cặp vú, bên ngoài cái áo nịt.
Vốn chất lụa mỏng viền đăng ten nên dễ ọp ẹp khi có người đụng đến, phương chi thằng con vốn háu ăn làm tôi cũng bấn cả lên. Lúc thì đầu mũi nó cù cù nhột nhạt, lúc cái vành tai khượi khượi làm xô lệch cả hai cái lúp muốn xổ tuột ra.
Tôi lợn cợn thấy von vón ở hai bầu vú như muốn rắn đanh lại. Tôi còn đang lờ mờ nhắm mắt nghiệm thử xem ra sao thì thấy đường rãnh giữa hai tảng ngực bị xâm phạm rõ rệt. Cậu ấm đang tỉ tê rúc vào cái nơi mềm mềm và muốn xây tổ kén trong đó.
Tôi nghe tiếng con õng ẹo nhắc lại : mẹ, con yêu mẹ vô vàn. Tôi đâm cáu gắt : biết rồi, nhèo nhẹo mãi, điên cái đầu. Cậu ấm sụt sịt tức tưởi, nhưng vẫn rúc rúc vào cái yếm tìm tí hơi. Tôi nhão cả người vì nhận thấy hành động của con giống anh ấy.
Có một lúc tôi không nghĩ nó là thằng Cún nhà tôi mà chính là anh đang hiện diện. Thế nên, tôi lững thững nghiêng một bên người mò mở cái khóa ở sau lưng. Thằng nhóc ồ lên một tiếng thán phục và hai tay rưng rưng bợ lấy đôi vú tôi ấp ngay mũi vào. Tôi nghe nó hít sâu hít đậm và thở phào ra như người vừa rít xong điếu thuốc lào buổi sáng sớm.
Nó trầm trồ : mẹ thơm thật, vú mẹ vừa nhũn, vừa sực nức mùi hương. Con cũng phải mê, đừng nói chi các bác người lớn. Tôi nạt nó : vớ vẩn, tại mày là con nên mẹ mới cho mày vầy vọc, chứ thiên hạ (tôi kéo dài giọng ra)… còn lâu.
Thế mà thằng bé vẫn gạ : mẹ nghe con, mẹ đi bước nữa đi, ở vậy uổng phí cả cuộc đời. Tôi trợn mắt nhìn nó hỏi đon đả : mày không sợ mẹ đi lấy chồng rồi mày bị hất ra đường sao. Nó ron rỏn trả lời tôi : ai chịu điều kiện cho con ở chung thì con mới để mẹ cưới, còn không thì con giữ chặt làm của riêng.
Tôi bật cười về lối lý luận cà chớn của nó. Nghĩ bụng tôi mà muốn thì có giời may ra mới cản được. Tuy vậy tôi vẫn thúc : mày cà kê dê ngỗng hết cả ngày giờ, muốn gì thì thực hiện đại đi, cho mẹ khỏi sốt ruột. Tôi thấy con xòe rộng hai bàn tay ra như lá sen, ôm bưng lấy hai vú lắc sóng sánh như đong mớ sương sa, rồi hôn chụt chụt từng cái.
Cái thằng bé choắt mà điện mạnh vô chừng. Nó vừa chạm sơ sơ thì hai đầu vú đã cương lên, chĩa thẳng ra trước. Cái núm vốn bé như hạt lựu, giờ nở trương thành hạt đậu ván. Thằng bé khảy khảy, hai núm bật bật như cao su. Nó chắc lưỡi reo như con nít : hay thật mới đây nó lịt lịt, khoét lõm vào như bị xẻ thành đường, vậy mà con vừa búng búng nó đã lồi hẳn ra và chĩa chĩa coi rất thích.
Tôi chấn chỉnh con : mày ngu như chó, vú ai chả vậy, có hơi tay người khác phái là nó cương lên thôi. Và để con hiểu thêm, tôi ví von ra cái điều kinh nghiệm : thì mày thử ví với hoa mắc cỡ cũng vậy, nó đang nở phình mà có ai chạm là nó cụp lại, đó là lẽ tự nhiên.
Nào dè Cún ta cười hích hích trêu ghẹo tôi : mẹ nói trật bản lề rồi, ừ thì hoa trinh nữ ai đụng vào nó sẽ cụp, nhưng vú mẹ đang nhăn nheo, mềm xèo mà con sờ vào nó lại nở bung ra là tại làm sao. Tôi đối đế nên mắng át : thế mày tính cù nhầy với mẹ thì để tao cất dẹp cho hết nói ba xàm ba đế.
Cún vội xun xoe lấy lòng : con đùa tí mà mẹ cũng bốc, mẹ dễ giận thật. Con cái mà mẹ cứ chấp nê như người ngoài. Hai bàn tay con túm vò cái xú cà cà lên khắp vú tôi. Mớ ren thêu vốn nhẹ song bị chà lâu cũng truyền được cảm ứng làm hai bầu vú tôi hổn hển như người thở dốc.
Cún lau li làm vệ sinh cho mẹ, bàn tay nó đưa tới đưa lui, những mắt ren xóc vào quầng, vào núm làm bật văng mớ vẩy bám ở những nơi nhạy cảm đó. Tôi lao chao cả người, bầu ngực rền rền như đường cày, đường bừa ở ruộng.
Tôi xuýt xoa khe khẽ, Cún càng chà mạnh tay hơn. Cái vòng kim loại niềng nơi cái xú để tôn vẻ đứng của cặp vú cọ quẹt làm vùng ngực tôi bị chà sát như người chùi lư đồng ngày Tết. Tôi nhắm tịt mắt lại hưởng thụ, nghe âm thanh ngấm ngầm của khoái lạc chùn i ỉ vào các tế bào bên trong.
Tôi phải ưỡn ngực ra cho đỡ tức. Thằng Cún nhìn bầu vú tôi nở trọn ven thì để hở một khoảnh lụa ren ra mà bặp bặp mút cái núm vú lều phều. Tôi nghe buốt làm sao và cái sướng chạy tê tê luồn luồn sâu khiến tay chân