watch sexy videos at nza-vids!
ThichDocTruyen.Yn.Lt
Giải Trí Mọi Lúc Mọi Nơi
* Danh ngôn:

Đừng so sánh mình với bất cứ ai trong thế giới này. Nếu bạn làm như vậy có nghĩa bạn đang sỉ nhục chính bản thân mình.

Admin

Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
Tìm kiếm

Mẹ với con trai hoan lạc

được bưng bê bằng cái xú hàng hiệu cỡ C cớp nên trông gồ ghê, to bự hơn nữa. Vả chăng món nịt vú đắt tiền có khác, nó ôm khít cặp vú tôi và nâng nhỉnh lên, làm tôi tự nhìn hình dáng trong gương cũng thấy hãnh diện.

Tôi vừa thoa kem, dồi phấn, bôi má hồng, tô mát ca ra vừa hát nho nhỏ một mình. Tôi đang vui phơi phới vì nghĩ sắp được lại lũ bạn nghịch như quỉ sứ ngày xưa. Đứa nào đứa nấy cũng vợ chồng đầy đủ mà hội tụ lại với nhau thì cái tật bù khú không bỏ.
Đứa này lôi đứa kia, đè nhau ra mà khám, bi bô chặn đầu chặn đuôi, hò dô ta lột nhau ra mà trầm trồ phê bình. Con thì bảo dạo này chồng nó đè nó bóp, nó bú nên vú sưng sưng coi dễ giận. Con thì phê thằng ấy coi củ mỉ cù mì mà đục con bé ra rít nên hoa hòe gì rữa hết, trông mà thảm.
Với tôi, chúng thường hành hạ thấu đáo nhất. Ngày anh còn, chúng thường hỏi han, dò la xem anh quay quả đùa nghịch với tôi ra sao. Có đứa đi hẳn vào đời tư của tôi mà xục như trộm tìm của nhà gia chủ. Chúng bu vô xoay tôi mòng mòng, con bóp vú ọp ọp, con mò háng rần rần.
Tôi tru tréo kêu lên như bị hiếp, chúng cười nắc nẻ thi nhau lột sạch sành sanh quần áo mà rầm rồ kháo lung tung. Cái miệng con Hảo giẩu ra toàng toạc : con này hỏng mày ạ, nó õng ẹo thế nào mà thằng chồng nó đúc nó càng ngày càng đẹp lên mới chết.
Con Liên thì hỏi dồn tôi : thằng chồng mày nó có đè mày ra mà bú không mà sao bướm mày vẫn gọn ơ như vậy. Con Sang thì tung hứng hai vú tôi chửi thề : mẹ kiếp, hai vú như cái bình tích, chả trách mà chồng nó gặm mãi chẳng mòn, còn vênh vênh lên như cái sừng trâu mới nực chớ.
Tôi vừa nhột vừa cáu nên chống trả mà hét toáng lên : sư chúng mày, làm gì mà thấy tao như mèo thấy mỡ. Mẹ kiếp, đứa nào chẳng bị thằng phải gió nó đê nó bú cho chảy xệ cả lũ, hoa hòe gì nát ngấu như tương mà còn khen chê đến bực. Tao truyền đời chúng mày tối nay về cho chồng nó hiếp liền tù tì hai ba quả đến mặt mày xanh xám mới hết lột tao ra.
Chẳng những chúng chẳng tha mà còn bu rúc vào vần tôi như vần hạt mít. Chúng bóp đau tổ chảng, hai vú đỏ au và cái núm duềnh duềnh như mũi hàn. Có con còn há toác miệng bú tôi ọp ọp và khen : nhay sướng đáo để, chúng mày ạ, chả trách vú nó càng ngày càng phát phì.
Mấy lần tôi đã định không đến dự ba cuộc họp mặt như thế này, song ông Xã Xệ nhà tôi mắng át và bắt phải đi mới tức cơ chứ. Ông ấy về phe với chúng, nhăn nhở khích bác : cả năm bạn bè mới rủ rê nhau một lần, em vắng mặt không được, em phải đến cho họ vui.
Tôi dấu tiệt cái trò lục sở của bọn chúng, nên lão ngoan đồng nhà tôi chả hiểu mô tê gì cứ đốc vô : giá đàn ông bọn anh mà cũng thi nhau họp mặt thì chả cần ơi ới mời, anh cũng bò đến. Không cũng uổng. Tôi gắt lên : đàn ông các anh họp lại chỉ ham nói tục và bày vẽ nhau nhằng nhít chuyện phòng the để về xử cho vợ thích, chứ đâu như bọn chúng.
Anh xăng xái hỏi dò : thế các bạn em làm gì mà coi mòi em muốn lảng tránh. Tôi lỡ lời nên ú ớ đành nói phạt ngang : chúng hỏi em vợ chồng mình làm tình ra sao để chúng bắt chước. Anh bắt ngay lấy đề tài hỏi phăng tới : thế em có bảo các cô ấy muốn biết thì đến anh lần lượt thử cho sẽ hiểu ngay thôi.
Tôi đâm ghen ngang xương nên trề môi trách móc : anh chỉ được cái nước như thế, chỉ thích bờm xơm với gái có chồng. Có ngày chồng nó bắt gặp, phạt cho cụt luôn nòng súng thì bỏ bu. Anh giả vờ e sợ mà lại diễu : nó phạt lộn lại nhè ghè trúng cái hũ mắm của vợ nó, nên nằm ôm lấy chất rơi chất vãi mà rên hừ hử.
Tôi đang giận cũng phải bật cười, phê phán anh : nói chuyện với anh ngang bỏ mẹ, cả làng cãi cũng không lại. Rồi tôi bỏ tót anh mà lo đi tắm rửa, thay đồ còn cút sớm. Bây giờ anh không còn, chắc là bọn bạn sẽ ghè nhau lột khám tôi, nhưng chắc tôi vẫn không thoát vì cái lối tò mò tìm hiểu của chúng.
Mải nghĩ liên miên, tôi đâu để ý là Cún của tôi về nhà hồi nào. Chừng bắt gặp cái nhìn trộm lén lút của nó phản chiếu trong gương thì tôi giật thót người, tá hỏa tam tinh. Tôi hét lên cầm canh : chứ sao trốn học mà về, vào chẳng đánh tiếng đánh tăm gì hết cả.
Cún bị bắt quả tang rình ngắm mẹ, nên cãi phăng phăng : ai biết mẹ đang điểm trang mà lên tiếng, con vừa về thôi, hôm nay trường cho nghỉ sớm vì thầy đau. Tôi tỉnh cả người, nhưng vẫn trịch thượng mắng đại con : mẹ đã bảo bao lần, mày lớn rồi, ở chung với m


mẹ phải có ý có tứ. Đừng xẹt vô xẹt ra, lỡ mẹ đang lui cui thay quần thay áo thì rầy rà lắm.
Tôi thấy đôi mắt con vẫn còn đờ đẫn mà tội tội. Tôi chỉnh lại vạt áo cánh và hạ thấp bớt cùi chõ che dấu mớ lông nách tua tủa đen thui. Cậu ấm nhà tôi ra vẻ như lơ là, song vẫn liếc trộm nhìn châu hẩu vào dáng hình tôi trong gương.
Tôi biết cu cậu đang thèm thuồng vì thấy mẹ ăn diện mỏng tang và hơ hỏng. Tôi ra bộ sửalại thế ngồi, so lại vạt áo trước ngực, nhưng khốn nỗi vú tôi đã đầy lại được ủ ê bằng cái áo nịt đắt tiền nên chẳng dấu đi đâu cái vẻ tròn trịa và ăm ắp của chúng.
Bỗng tôi nghe thằng Cún hít hà, tôi bâng quơ hỏi nó : mày lại bị đau răng hả ? Nó nhăn nhó đáp lại : răng con không sao, nhưng bụng thì đau. Tôi thấy nó thùn người xuống ôm lấy bụng nên hốt hoảng hỏi tới : mày đau từ bao giờ, có bị tiêu chảy, hay ăn trúng món gì gây tháo dạ không ?
Thằng con ôm khư khư nây bụng, hai đầu gối xéo sang một bên. Tôi quên cả điều cẩu thả của mình mà ào ạt xun xoe hỏi nó : mày lên giường nằm để mẹ bôi dầu nhổ bão cho. Thằng bé ư ư có vẻ không khứng, tôi phải nạt, nó mới nghe lời.
Nó nằm ườn ra giường, song hai đầu gối lại co hẳn lên. Tôi cáu phải nắm lấy cổ chân lôi cho thẳng ra mới xoa dầu ở bụng được. Tôi trụt dây lưng quần ngoài của nó trệch xuống, kéo hở cái nẹp quần lót để hở rún nó ra. Tôi quết một cục dầu cù là vào đầu ngón tay, ịn luôn vào khoảng rún và lăn day khắp lượt.
Thằng nhỏ cục cựa nhăn nhó. Tôi ấn mạnh ngón tay miết làm nó cứ bật dậy lên. Tôi lại phải nạt thì cu cậu mới e dè nằm im cho mẹ trị bệnh. Bất đồ tôi thoáng nhìn thấy một nạm thù lu ở trước háng nó, lúc đầu tôi nghĩ là cái sịp của nó dầy nên bị độn, song nhìn kỹ hóa ra là súng của nó trỗi dậy.
Tôi giật mình đánh thót vì nhận ra cái dáng đàn ông nơi loại đồ nghề của nó. Tay tôi vẫn xoa xoa mà đầu óc cố giả lơ không nghĩ ngợi gì. Thằng con bị tôi lắc càng chộn rộn và hẳn nhiên cái củ khoai nó dấu trong quần càng nở trương lên.
Tôi nuốt ngầm cục nước bọt, âm ư một lúc và nói không đâu vào đâu với nó : mày lớn thực sự rồi, ăn uống phải dè chừng, cẩn thận, đừng bạ gì ăn nấy, bệnh thì bỏ bu. Chả hiểu nó có nhận ra ý tứ lời dặn dò của tôi không mà nói ron rỏn : con biết gì đâu mà ăn bậy, mẹ xem, có bao giờ con ra đường luông tuồng, ở nhà mẹ cho gì con ăn nấy, đau bụng là tại gió máy chứ có phải tại con ham hố đâu.
Tôi phỉ phui cho qua : ấy là mẹ dặn thế, để mày từ từ ngấm ý mẹ. Tao sợ mày lớn lớn, đua bạn đua bè lại rơi tõm vào chỗ tối tăm u mê thì chết cả đám. Xong tôi lại có ý muốn thăm dò con : hồi nãy mẹ chộp được mày ngắm mẹ da diết và đở đẫn cả người, tại làm sao vậy.
Thằng Cún ấp úng, tìm đường chối quanh, tôi phải đốc thúc nó : mày nói cho mẹ nghe, mẹ không mắng đâu. Xem ra cu tửng có vẻ cân nhắc, lắc đầu quầy quậy, tôi bít phía này tôi chặn phía kia, dồn cu cậu vào chỗ bí, nên nó nói bừ
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

Bình Luận