Mẹ với con trai hoan lạc
làm tôi phải trân mình lên và chìa nguyên cặp vú cho anh hành hạ. Anh mút rột rột, đánh lưỡi tách tách, làm đầu óc tôi bấn rộn cả lên.
Anh thủ thỉ thù thì với cái vú như tỏ tình với người yêu, mắt dại đi nghiền ngẫm. Tôi có chút tự hào vì nghĩ vú có đẹp anh mới lăn đùng ra nghệt đi như thế. Nhưng tôi vẫn ra vẻ õng ẹo đùa anh : em hổng chịu đâu, anh nhìn gì mà như muốn cắn nát bầu vú em ra vậy.
Anh hổn hển, lòa xòa, tôi run lên vì sợ anh cắn thật, nào dè anh bê cao cả hai bầu vú tôi lên và xì xòa hôn hết bên này đến bên khác. Vừahôn anh vừa nói nựng : cha mẹ nó, sao mà thơm tho và mềm ấm đến thế. Tôi lịm đi vì thích thú, càng ưỡn căng ra cho vú trồi lên để anh vê, xoa, liếm láp đã thì thôi.
Ở với anh quen dần, trước thì chỉ bị lột cái nịt vú, dần dà anh gạ tôi ngủ truồng luôn. Tôi cự nự, anh giở y khoa và sức khỏe ra nhử : em chẳng biết gì hết trơn, bác sĩ và khoa học người ta khuyên tối ngủ nên thả lỏng cho máu dễ lưu thông, em nai nai nịt nịt thế này hóa ra vừa trái với thiên nhiên, lại có hại cho sức khỏe.
Tôi cãi chầy cãi cối với anh : nói như anh kiểu ba toạng, nịt vú loại lót dầy, có níu trịt lấy ngực đâu mà chặn với cản. Còn cái sịp mỏng tanh, lưng lại lỏng le, anh xem (vừa nói tôi vừa búng kêu tách tách), có họa anh muốn kiếm chuyện đòi cởi nên vẽ vời này nọ.
Anh hứ hứ ra điều dỗi : tôi nói phải, củ cải cũng ừ, bà ương ngạnh thì thôi. Sau máu nó ứ, nó dồn, có đau lưng nhức mỏi, đừng kêu tôi đấm bóp hộ. Tôi hoảng thật nên nói bãi buông : ấy là em giải thích thế, còn anh bảo sai thì anh cởi hộ em đi.
Lối nói lẳng lơ kèm theo cái nhìn đĩ thõa làm anh quính lên, lục khục : có thế chứ, vợ anh ngoan nhất trên đời. Vừa nói anh vừa lòn tay vào lưng sịp, xoa loạn xạ lên mớ lông, vuốt ngược lên oạp oạp, dùng cùi tay ẩy cái sịp ra mà hí hửng : sao mà mát tay thế không biết.
Các đầu ngón tay anh chạm vào nút chuông điện khiến tôi nghe rền lên tiếng hú. Tôi vội kiễng cao một giò lên như cái nạnh, anh cong ngón tay tát như tát gầu sòng, tôi muốn ngả đùng ra vì cơn nứng âm ỉ xun xoe, thập thò chỗ cửa háng.
Tự dưng tôi kêu lên nho nhỏ : anh ! Anh vẫn khoắng ngón tay căn vặn : sao em. Tôi ngập ngừng thỏ thẻ : anh móc làm em nhột quá. Anh chúi người ngoạm lấy đầu vú tôi nút bưng bưng, ngón tay nhịp tùm lum trong cái lỗ làm tôi điếng chổng kềnh.
Tôi đã bưng cả người lên, dán chặt vào sát anh, tôi thấy anh hì hục gồng cứng ngón tay gãi xột xột gì ở trong, tôi cảm thấy vỡ bung cái mội dầu, mội nhớt gì đó. Tôi nghe anh chắc lưỡi, đám lông bết rậm rì, anh kêu toáng lên : vớ được mạch nước rồi, con bà nó mò mãi mới chạm.
Anh làm tôi chới với, tưởng như bị hất tung lên cao và thả uỵch xuống đất, người lưng lửng, chẳng bám víu vào đâu được. Tôi phải bám đu nơi cánh tay anh, quặp chặt hai giò lại mới khỏi kêu ré lên vì nhức nhối và sung sướng.
Anh ngoáy còn hơn ngoáy cối trầu, cau đã nát toét mà anh vẫn chưa ngưng, tôi càng nghe rõ tiếng lép nhép của nhựa cau quện vào trầu bã bượi lằng nhằng. Anh mút đầu vú tôi cứng sạn, móc cái hang nhợn cả người, tôi quíu lại, kêu hớt hải : em nứng quá, chắc chết, anh ơi.
Anh đủng đỉnh đùng đình, như người nhẩn nha đi xem vườn buổi sáng. Tôi rút cả người vì nhộn nhạo bên trong, chỉ muốn xổ tục ra cho đỡ bứt rứt. Anh nhìn tôi như thách đố, ướm chờ lời phun đại của tôi. Vặn vẹo mãi, càng lúc cái nứng càng vây bu lấy tôi làm tôi tối mày, tối mặt.
Tôi đành phải hét toạc ra : anh móc hết ruột gan em ra rồi, cho em ngậm cái của anh đi, không em vữa nát ra mất. Anh huỳnh huỵch đạp xổ tuột quần ra, tôi vội nhắm tịt mắt khi thấy cái dùi cui của anh tím tại, lủng la lủng lẳng trước háng.
Tôi vừa thích thú ngầm và ớn ớn : sao mà nó dài và hung hăng thế, liệu nó chui vào có làm hư bể gì cái cổ lọ của tôi không. Anh hiểu ra nên an ủi : em đừng sợ, không sao đâu, trông vậy chứ nó làm em sướng, chẳng gây đâu đớn gì.
Tôi nín thở hồi hộp, chờ chờ đợi đợi cái lúc nó chui nhủi vào người tôi. Anh cầm chừng đẩy đưa cho tôi đỡ sợ. Anh cố ý cọ cạ cái đầu rùa vào đùi để tôi quen cái hơi ấm của nó. Rồi khi tôi còn đang phân vân thì anh trịnh trọng kéo rê banh hai giò tôi xoạc ra.
Tôi liếc xuống, thoáng thấy cái húm hích hích như đang đánh hơi, ngửi hít gì đó. Anh xun xoe nắm lấy đòn bánh tét và loe ngoe xoa vào đám lông cũng như trét trét banh cái cửa hang tò vò. Tôi tăng dần nỗi căng thẳng, nhìn lơ sang hướng khác thì nghe ọt một tiếng khô khan, cái dùi thoăn thoăn lấn vào rồi.
Tôi doãi hẳn người ra, cái đầu rùa đi tới đâu tôi biết tới đó. Nó làm rộn cái bờ mu và chui rúc nong rộng cái lỗ, tôi không ngờ cái hang bé xíu mà có thể hứng nguyên cây đòn dông đến vậy. Tôi rộn lên khi anh nhịp ra vô. Cái chất nhờn của tôi giúp anh dễ dàng nhún nhẩy, và anh bóp lấy hai vú tôi mà dấn mạnh thêm vào.
Người tồi ì ọp xô lệch trên giường, anh đây tôi lên lại lôi tôi xuống, tôi bèo nhèo tựa con giun. Anh vò bóp hai vú lại úp chụp tay giữ và nắc bưng bưng, tôi xóc lên xóc xuống. Mắt tôi ráo hoảnh, nhưng sáng ngời, anh nhìn tôi âu yếm hỏi cầm canh : em thích không, sướng không.
Tôi ứa chút nước mắt nhưng nhanh nhẩu gật đầu. Anh nắc một chặp thật mạnh, thật dai, phều phào nói : anh cũng sướng, cũng thích nữa. Tôi tròn xoe mắt, bíu lấy hai cánh tay anh, bạo dạn thẽ thốt : anh nắc mạnh đi cho đã, đừng sợ, em không đau đâu.
Tôi thấy anh lụp cụp chòi ngồi lên, xoạc hai giò tôi ra, nhìn chăm hẳm vào giữa háng tôi và dận rầm rầm. Tôi có cảm tưởng anh làm cái giường rung rinh muốn xụm xuống. Tôi nhướn đôi mắt nhõng nhẽo : bắt dền anh, làm sao cho em hết nứng đi.
Tôi nũng nịu, tôi vòi vĩnh, tôi ăn vạ, tôi kèo nài, anh hì hục lôi xốc nâng cao hai giò tôi để cái mông hổng khỏi giường và anh đun đẩy tôi tựa như tuôn cái xe bò xuống dốc. Tôi lao chao mà sướng bầm người, hai bàn tay anh lúc giữ càng xe, lúc lại rút bớt một bên xoa nắn cái vú làm tôi hết đổ lên lại đổ xuống.
Tôi muốn hét lên vì sướng cực độ, cái kèo dù của anh lóc bóc nhào nhấn trong háng tôi. Mấy lần tôi oằn mình và muốn lật nghiêng chỏng gọng nhưng anh kềm lại kịp và tôi nghe tồ tồ chất nhớt dính lép bép trào ra từ cái lỗ xủi bọt.
Anh đù đưa chọc ghẹo : giỏi nhen, uốn éo có căn và mỗi lần như thế anh lại thưởng cho tôi vô hồi kỳ trận là những cú nhắp khiến tôi sướng tận mây trời. Tôi hết còn giữ ý : anh chơi em nát nước mà em thích quá, anh ơi.
Nêm chặt cái cừ vào đúng mội giếng dầu, anh bắt đầu xóc tôi như xóc hột me và lắc tôi như lắc xí ngầu. Tôi vật vã lắc lư, thiếu điều muốn bò lết ra giường. Anh đùn tôi mạnh bạo, tóc tai tôi xổ tung, lắm lúc tôi tưởng anh muốn dện đầu tôi uỳnh uỳnh vào thành giường.
Tôi phải gồng người nhấc bổng lên, hai tay bíu chắt lấy song giường đu đưa, gập cả hai đầu gối và xoạc tếu đùi cho anh giã tóe lửa. Anh uốn dẻo người tôi ngả ngửa tênh hênh, hai giò đung đưa vắt vẻo như càng cua lột, anh dộng, anh húc bò lê bò càng, mờ hôi tươm như tắm.
Anh thở như trâu, hì hụi như sợ vãi rơi, mất mát. Anh làm tôi xoắn lò xo và cuộn thừng cuộn chão, tưởng vắt chảy nước dầm dề ra được. Tôi nhìn vẻ anh bặm trợn, đăm chiêu huých đến ra khói, ra mưa nên tôi vừa mệt mà lại vừa cảm thấy khoái.
Dù gì anh cũng ban ơn mưa
Anh thủ thỉ thù thì với cái vú như tỏ tình với người yêu, mắt dại đi nghiền ngẫm. Tôi có chút tự hào vì nghĩ vú có đẹp anh mới lăn đùng ra nghệt đi như thế. Nhưng tôi vẫn ra vẻ õng ẹo đùa anh : em hổng chịu đâu, anh nhìn gì mà như muốn cắn nát bầu vú em ra vậy.
Anh hổn hển, lòa xòa, tôi run lên vì sợ anh cắn thật, nào dè anh bê cao cả hai bầu vú tôi lên và xì xòa hôn hết bên này đến bên khác. Vừahôn anh vừa nói nựng : cha mẹ nó, sao mà thơm tho và mềm ấm đến thế. Tôi lịm đi vì thích thú, càng ưỡn căng ra cho vú trồi lên để anh vê, xoa, liếm láp đã thì thôi.
Ở với anh quen dần, trước thì chỉ bị lột cái nịt vú, dần dà anh gạ tôi ngủ truồng luôn. Tôi cự nự, anh giở y khoa và sức khỏe ra nhử : em chẳng biết gì hết trơn, bác sĩ và khoa học người ta khuyên tối ngủ nên thả lỏng cho máu dễ lưu thông, em nai nai nịt nịt thế này hóa ra vừa trái với thiên nhiên, lại có hại cho sức khỏe.
Tôi cãi chầy cãi cối với anh : nói như anh kiểu ba toạng, nịt vú loại lót dầy, có níu trịt lấy ngực đâu mà chặn với cản. Còn cái sịp mỏng tanh, lưng lại lỏng le, anh xem (vừa nói tôi vừa búng kêu tách tách), có họa anh muốn kiếm chuyện đòi cởi nên vẽ vời này nọ.
Anh hứ hứ ra điều dỗi : tôi nói phải, củ cải cũng ừ, bà ương ngạnh thì thôi. Sau máu nó ứ, nó dồn, có đau lưng nhức mỏi, đừng kêu tôi đấm bóp hộ. Tôi hoảng thật nên nói bãi buông : ấy là em giải thích thế, còn anh bảo sai thì anh cởi hộ em đi.
Lối nói lẳng lơ kèm theo cái nhìn đĩ thõa làm anh quính lên, lục khục : có thế chứ, vợ anh ngoan nhất trên đời. Vừa nói anh vừa lòn tay vào lưng sịp, xoa loạn xạ lên mớ lông, vuốt ngược lên oạp oạp, dùng cùi tay ẩy cái sịp ra mà hí hửng : sao mà mát tay thế không biết.
Các đầu ngón tay anh chạm vào nút chuông điện khiến tôi nghe rền lên tiếng hú. Tôi vội kiễng cao một giò lên như cái nạnh, anh cong ngón tay tát như tát gầu sòng, tôi muốn ngả đùng ra vì cơn nứng âm ỉ xun xoe, thập thò chỗ cửa háng.
Tự dưng tôi kêu lên nho nhỏ : anh ! Anh vẫn khoắng ngón tay căn vặn : sao em. Tôi ngập ngừng thỏ thẻ : anh móc làm em nhột quá. Anh chúi người ngoạm lấy đầu vú tôi nút bưng bưng, ngón tay nhịp tùm lum trong cái lỗ làm tôi điếng chổng kềnh.
Tôi đã bưng cả người lên, dán chặt vào sát anh, tôi thấy anh hì hục gồng cứng ngón tay gãi xột xột gì ở trong, tôi cảm thấy vỡ bung cái mội dầu, mội nhớt gì đó. Tôi nghe anh chắc lưỡi, đám lông bết rậm rì, anh kêu toáng lên : vớ được mạch nước rồi, con bà nó mò mãi mới chạm.
Anh làm tôi chới với, tưởng như bị hất tung lên cao và thả uỵch xuống đất, người lưng lửng, chẳng bám víu vào đâu được. Tôi phải bám đu nơi cánh tay anh, quặp chặt hai giò lại mới khỏi kêu ré lên vì nhức nhối và sung sướng.
Anh ngoáy còn hơn ngoáy cối trầu, cau đã nát toét mà anh vẫn chưa ngưng, tôi càng nghe rõ tiếng lép nhép của nhựa cau quện vào trầu bã bượi lằng nhằng. Anh mút đầu vú tôi cứng sạn, móc cái hang nhợn cả người, tôi quíu lại, kêu hớt hải : em nứng quá, chắc chết, anh ơi.
Anh đủng đỉnh đùng đình, như người nhẩn nha đi xem vườn buổi sáng. Tôi rút cả người vì nhộn nhạo bên trong, chỉ muốn xổ tục ra cho đỡ bứt rứt. Anh nhìn tôi như thách đố, ướm chờ lời phun đại của tôi. Vặn vẹo mãi, càng lúc cái nứng càng vây bu lấy tôi làm tôi tối mày, tối mặt.
Tôi đành phải hét toạc ra : anh móc hết ruột gan em ra rồi, cho em ngậm cái của anh đi, không em vữa nát ra mất. Anh huỳnh huỵch đạp xổ tuột quần ra, tôi vội nhắm tịt mắt khi thấy cái dùi cui của anh tím tại, lủng la lủng lẳng trước háng.
Tôi vừa thích thú ngầm và ớn ớn : sao mà nó dài và hung hăng thế, liệu nó chui vào có làm hư bể gì cái cổ lọ của tôi không. Anh hiểu ra nên an ủi : em đừng sợ, không sao đâu, trông vậy chứ nó làm em sướng, chẳng gây đâu đớn gì.
Tôi nín thở hồi hộp, chờ chờ đợi đợi cái lúc nó chui nhủi vào người tôi. Anh cầm chừng đẩy đưa cho tôi đỡ sợ. Anh cố ý cọ cạ cái đầu rùa vào đùi để tôi quen cái hơi ấm của nó. Rồi khi tôi còn đang phân vân thì anh trịnh trọng kéo rê banh hai giò tôi xoạc ra.
Tôi liếc xuống, thoáng thấy cái húm hích hích như đang đánh hơi, ngửi hít gì đó. Anh xun xoe nắm lấy đòn bánh tét và loe ngoe xoa vào đám lông cũng như trét trét banh cái cửa hang tò vò. Tôi tăng dần nỗi căng thẳng, nhìn lơ sang hướng khác thì nghe ọt một tiếng khô khan, cái dùi thoăn thoăn lấn vào rồi.
Tôi doãi hẳn người ra, cái đầu rùa đi tới đâu tôi biết tới đó. Nó làm rộn cái bờ mu và chui rúc nong rộng cái lỗ, tôi không ngờ cái hang bé xíu mà có thể hứng nguyên cây đòn dông đến vậy. Tôi rộn lên khi anh nhịp ra vô. Cái chất nhờn của tôi giúp anh dễ dàng nhún nhẩy, và anh bóp lấy hai vú tôi mà dấn mạnh thêm vào.
Người tồi ì ọp xô lệch trên giường, anh đây tôi lên lại lôi tôi xuống, tôi bèo nhèo tựa con giun. Anh vò bóp hai vú lại úp chụp tay giữ và nắc bưng bưng, tôi xóc lên xóc xuống. Mắt tôi ráo hoảnh, nhưng sáng ngời, anh nhìn tôi âu yếm hỏi cầm canh : em thích không, sướng không.
Tôi ứa chút nước mắt nhưng nhanh nhẩu gật đầu. Anh nắc một chặp thật mạnh, thật dai, phều phào nói : anh cũng sướng, cũng thích nữa. Tôi tròn xoe mắt, bíu lấy hai cánh tay anh, bạo dạn thẽ thốt : anh nắc mạnh đi cho đã, đừng sợ, em không đau đâu.
Tôi thấy anh lụp cụp chòi ngồi lên, xoạc hai giò tôi ra, nhìn chăm hẳm vào giữa háng tôi và dận rầm rầm. Tôi có cảm tưởng anh làm cái giường rung rinh muốn xụm xuống. Tôi nhướn đôi mắt nhõng nhẽo : bắt dền anh, làm sao cho em hết nứng đi.
Tôi nũng nịu, tôi vòi vĩnh, tôi ăn vạ, tôi kèo nài, anh hì hục lôi xốc nâng cao hai giò tôi để cái mông hổng khỏi giường và anh đun đẩy tôi tựa như tuôn cái xe bò xuống dốc. Tôi lao chao mà sướng bầm người, hai bàn tay anh lúc giữ càng xe, lúc lại rút bớt một bên xoa nắn cái vú làm tôi hết đổ lên lại đổ xuống.
Tôi muốn hét lên vì sướng cực độ, cái kèo dù của anh lóc bóc nhào nhấn trong háng tôi. Mấy lần tôi oằn mình và muốn lật nghiêng chỏng gọng nhưng anh kềm lại kịp và tôi nghe tồ tồ chất nhớt dính lép bép trào ra từ cái lỗ xủi bọt.
Anh đù đưa chọc ghẹo : giỏi nhen, uốn éo có căn và mỗi lần như thế anh lại thưởng cho tôi vô hồi kỳ trận là những cú nhắp khiến tôi sướng tận mây trời. Tôi hết còn giữ ý : anh chơi em nát nước mà em thích quá, anh ơi.
Nêm chặt cái cừ vào đúng mội giếng dầu, anh bắt đầu xóc tôi như xóc hột me và lắc tôi như lắc xí ngầu. Tôi vật vã lắc lư, thiếu điều muốn bò lết ra giường. Anh đùn tôi mạnh bạo, tóc tai tôi xổ tung, lắm lúc tôi tưởng anh muốn dện đầu tôi uỳnh uỳnh vào thành giường.
Tôi phải gồng người nhấc bổng lên, hai tay bíu chắt lấy song giường đu đưa, gập cả hai đầu gối và xoạc tếu đùi cho anh giã tóe lửa. Anh uốn dẻo người tôi ngả ngửa tênh hênh, hai giò đung đưa vắt vẻo như càng cua lột, anh dộng, anh húc bò lê bò càng, mờ hôi tươm như tắm.
Anh thở như trâu, hì hụi như sợ vãi rơi, mất mát. Anh làm tôi xoắn lò xo và cuộn thừng cuộn chão, tưởng vắt chảy nước dầm dề ra được. Tôi nhìn vẻ anh bặm trợn, đăm chiêu huých đến ra khói, ra mưa nên tôi vừa mệt mà lại vừa cảm thấy khoái.
Dù gì anh cũng ban ơn mưa